Friday, July 13, 2012

Đi chơi ngày mưa: ngày cuối cùng

Đến tận ngày cuối cùng, trời cũng vẫn chẳng khá hơn, vẫn buồn thối và thỉnh thoảng lại mưa nhỏ. Trên đường về Seoul, cả đoàn ghé qua khu sinh thái gì đó (mệt nên chả buồn hỏi tên nữa). 
Khu này là cánh đồng cỏ lớn, là nơi sinh sống của rất nhiều cò nhưng mùa này thì chả có con nào ( thế nên chẳng hiểu đến đây làm gì)




Dưới chân cỏ có rất nhiều cua với cá, cả ba bạn nhà mình đều thích mê
 

Giữa đồng có cầu gỗ dài để đi dạo.



Cả nhà chăm chỉ đi theo cái cầu qua hết đồng cỏ rồi lên núi, mệt, đói và khát, trong lòng thầm phục các bạn Hàn, ăn ít mà sao các bạn đi khoẻ thế. Rồi bồng nhận được cú điện thoại của Giáo sư: " Bọn mày đang ở đâu?.... Nếu thích thì cứ đi tiếp...bọn tao quay về đây... "  
Trời ơi, tức muốn ói máu, cứ tưởng chúng nó đi thì mình cũng phải cố mà đi tiếp, biết thế này cứ ngồi ngoài bãi đỗ xe cho đỡ mất tiền vào cửa.



Phải nói sau lần này đi, mình thấy phục chồng mình thật, cho con bé con ngồi trên cổ, chưa đến 15kg nhưng đi lâu thì cũng thành nặng chứ, chưa kể còn đùa nghịch toé loe với thằng anh bên cạnh, thế mà cả con đường dài qua đồng cỏ rồi đi lên núi 1 đoạn rồi lại quay về, thế mà chồng vẫn đi vững như bàn thạch trong khi mình chỉ mang mỗi thân với cái máy ảnh mà lê không nổi. :(

Cứ tưởng sau chỗ này, xe sẽ Seoul thẳng tiến, hoá ra lại tiếp tục rẽ vào thăm 1 ngôi làng cổ, làng ngày xừa làm gốm thì phải.

Cổng vào làng

Trình diễn nhạc dân tộc

Trống của làng

Dạo trên đường làng

 Thăm ngựa trong nhà dân làng

Trên tường thành


Toàn cảnh

 Chỗ nho nhỏ xinh xắn này là.....nhà vệ sinh :)

Lúc đầu mình cứ tưởng cảnh vật, nhà cửa ở đây được dựng lại cho giống ngày xưa để phục vụ du lịch vì mới vào thấy rất nhiều nhà kiểu cổ mới được xây làm shop bán đồ lưu niệm nhưng càng đi sâu vào trong mới thấy nhà cửa hoàn toàn là nhà cổ, được giữ nguyên từ trước. Khi có hỏng hóc xuống cấp, người ra sửa chữa lại theo kiểu cổ, tường đất, mái rạ, vẫn sử dụng các vật liệu như ngày trước. 
Trong các ngôi nhà cổ, mọi người vẫn sống, làm việc nhưng mình nghĩ tất cả nằm trong chương trình bảo tồn di tích nên mới đảm bảo được cuộc sống. 

Yêu thương gửi Béo:
 
Bữa trưa hôm nay là lẩu bò
Rất nhiều loại đồ ăn kèm





Cái này để cho vào lẩu

Lẩu bò

có cả bạch tuộc ngoe ngoảy :(

Hết ngày thứ 4 cũng là kết thúc chuyến đi. Ai nấy đều mệt phờ, kể cả Giáo sư lẫn các bạn Hàn chỉ có hai đứa trẻ con là còn nuối tiếc: " Phải về rồi ạ?"
Được thăm thú nhiều nơi và nếm nhiều món ăn của Hàn, đầu óc được mở mang ra nhiều nhưng đối với mình, thế là quá nhiều vào cùng lúc. Đối với các bạn bé, hy vọng những chuyến đi thế này mang đến nhiều kinh nghiệm cũng là cơ hội cho các bạn rèn luyện sức khoẻ. Khi các bạn lớn lên sẽ không như mẹ các bạn, chỉ 4 ngày thôi mà về phải nghỉ ngơi mất một tuần với gần lại sức.
 
Cảm ơn Giáo sư Oh đã mời cả nhà đi chơi, lo lắng, hỏi han và chăm sóc cả nhà (vì GS quá ấn tượng với lần đầu tiên mình sang đây, hehe). 
Cảm ơn các bạn Hàn đi cùng đã giúp đỡ để ý trẻ con, đi tìm lúc bị lạc và thỉnh thoảng nói chuyện mua vui. 
Hy vọng được đón tiếp các bạn tại Việt Nam nhá!



Wednesday, July 11, 2012

Đi chơi ngày mưa: Ngày thứ 3


Ngày thứ 3 mới là ngày đi thăm EXPO nhưng trước khi đến triển lãm, mọi người đi thăm Bảo tàng Chè của Hàn Quốc. Chẳng hiểu xem biển chỉ dẫn thế nào mà lại đi nhầm, thành ra từ Bảo tàng chuyển thành thăm thú cánh đồng trồng chè.






Sau đó mới vào EXPO. Đây là triển lãm được tổ chức hàng năm, qui mô rất hoành tráng với sự tham dự của rất nhiều nước trên thế giới. 
Mình lâu lắm rồi không đi một cái triển lãm nào nhưng một phần do thấm mệt nên đến đây không thực sự hào hứng và ấn tượng lắm.




Show của Pháp


Bồ Đào Nha
 

Nga
 


Malaysia
 

Biểu tượng của EXPO năm nay
 


Việt Nam cũng tham dự triển lãm năm nay. Cả nhà nhìn bảng chỉ dẫn thấy Việt Nam thì rất hào hứng và đi đến xem ngay nhưng nói thật là thất vọng. Gian trưng bày của Việt Nam ngoài sân khấu nhỏ trình diễn nhạc cụ dân tộc (mà lúc đấy chưa phải giờ ) còn lại là vài hình ảnh giới thiệu cảnh đẹp và phần chính là bán đồ lưu niệm. Đồ lưu niệm ở đây cũng thập cẩm đủ loại vừa thủ công mỹ nghệ truyền thống vừa ghép thêm nhì nhằng các thứ gì đó, là mình thì chắc chắn chả bao giờ mua vì trông còn chán hơn cả đồ mấy phố cổ bán cho Tây.

Yêu thường gửi Béo:
(đây là phần kinh khủng nhất trong ngày hôm nay)

Bữa trưa nay là cơm trộn Hàn Quốc với canh đậu phụ, ngoài một số các loại rau trộn thì có thêm một đĩa sò nướng mà do đói và mệt quá mình chả chụp lại nổi





Nhưng bữa trưa dù thế nào thì vẫn có vài hạt cơm, bữa tối mới đáng sợ. Khi giáo sư của chồng hỏi: 'Ăn phở được không?" mình nghĩ ăn phở ở nước ngoài chắc chắn không thể nào ngon như ở Việt Nam được nhưng đây là một món ăn Việt Năm mà người Hàn rất thích nên đồng ý ăn. Trẻ con khá vui mừng vì lâu rồi không được ăn phở nên cũng rất tán thành.



Phở được bưng ra, chẳng biết nói thế nào. 
Hai đứa trẻ con nhìn bát phở rồi hỏi: "Cái gì đây hả mẹ?"
 

Mình đã từng đi một vài nơi khá hẻo lánh ở quê nhà, cũng phải ăn phở không hề giống phở nhưng đây là bát phở tệ nhất. Nhìn bát phở chưa kịp nói gì thì Giáo sư bảo: " Tao biết đây không phải là phở rồi" .
May quá, chả cần phải thanh minh gì, Việt Nam so với các bạn có thể chậm phát triển hơn chứ ăn uống không thể tệ như thế được.

Hết ngày thứ 3, tạm biệt Yeonsu, tạm biệt triển lãm hoành tráng, ngày mai được về nghỉ ngơi rồi!